Covid đã tạo cơ hội cho tôi phải "thích nghi mới" - thích nghi có lẽ là điều quan trọng trong mọi hoàn cảnh, thời gian mà bất cứ ai cũng nên tập trung Tình cảm ấy tôi trân trọng và ghi nhớ mãi. Tôi luôn cố gắng làm những gì tốt nhất có thể để không phụ lại tình cảm mọi người dành cho mình. Và lần này tất cả cơ quan ban ngành đều tạo điều kiện để tôi và các nghệ sĩ mang tiếng hát, niềm vui đến cho khán giả Tiểu Phúc đẹp quá…" "Tiểu tứ" phía dưới đã ngẩng cao đầu, thẳng tắp chọc vào cô. Anh chỉ mặt mỗi chiếc quần đùi nên cô cảm nhận rất rõ vật kia như thế nào. "Tiểu Phúc… Ngực em lớn quá…" Chu Quý thật sự thích cặp mật đào kia, mềm còn hơn cả bột nữa! CẢ CƠ THỂ EM TÔI ĐỀU THÍCH - TẬP 4 (Tập cuối) || Hồi Kết Và Ngoại TruyệnSau khi hôn lễ của Tiểu Hi kết thúc, Trần Gia Kiệt lái xe đưa cô về nhà, bà Website MuaTruyen.com có rất nhiều thể loại truyện đặc sắc hiện nay như: truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện xuyên không, truyện đô thị, bạn hãy chọn cho mình một thể loại truyện thích hợp nhất nhé. Vay Tiền Trả Góp 24 Tháng. - "Xin lỗi các vị, thành thật xin lỗi, tiền thuốc men chúng tôi sẽ bồi thường gấp đôi.." Quản lí cúi đầu Gia Kiệt không thèm để ý đến họ mà đưa cô ra khỏi phòng trước ánh mắt ngơ ngác của mọi người, sự đau đớn làm cho Tiểu Khiết mơ hồ không nhận ra rõ điều đích thân lái xe đưa cô đến bệnh viện, trên mặt xuất hiện một tia lo lắng, bàn tay bị bỏng rất nóng và xót làm cho Tiểu Khiết mơ hồ ngủ thϊếp đi. Rất nhanh, trước cổng bệnh viện dành cho quý tộc xuất hiện một chiếc xe Ferrari, Trần Gia Kiệt bế cô lên đi vào bệnh viện. Anh đá văng cửa phòng của viện trưởng, viện trưởng ở đây tên là Giản Tử Hạo, một người hoạt bát, vui tính lại phong lưu đa tình, đây là một trong những người bạn thân nhất của anh. Trong phòng đang diễn ra một cảnh xuân ướŧ áŧ, một thân hình người phụ nữ đang ngồi trên người đàn ông vận động nhịp nhàng lên xuống, thấy anh vào cô gái vội la lên rồi vớ lấy cái áo che người mình lại lui ra khỏi người anh ta, Giản Tử Hạo cau mày khó chịu "Tưởng tên nào ngán sống, hóa ra là cậu." Hắn ta nói rồi phất tay ý bảo người phụ nữ ra ngoài. Cô ta ngoan ngoãn mặc quần áo vào rồi lui ra, Giản Tử Hạo đứng dậy mặc quần áo Gia Kiệt nhìn người phụ nữ đang ngủ trong lòng vội quay lưng lại để tránh đi, mặc dù cô đang ngủ nhưng phòng vẫn hơn. Giản Tử Hạo mặc quần áo vào giờ mới để ý đến Tiểu Khiết đang nằm trong lòng Trần Gia "Oa, là phụ nữ sao? Trần Gia Kiệt cậu cũng thật ghê gớm đấy, mấy năm trước còn hùng hổ tuyên bố sẽ không đụng vào phụ nữ vậy mà bây giờ đùng một phát tìm đâu ra tiểu bạch thỏ đáng yêu này đây." Giản Tử Hạo thích thú nhìn cô rồi cố ý vuốt má cô nhưng Trần Gia Kiệt nào để anh ta toại "Đừng lắm lời, mau giúp cô ấy, cô ấy bị bỏng rồi." Không phải chứ, Giản Tử Hạo anh chuyên chữa bệnh nặng, anh có thể giành người ta với thần chết bây giờ cái việc đơn giản lại đi bắt anh "Cậu bệnh sao? Chuyện này đưa y tá tôi làm là được rồi." Trần Gia Kiệt đặt cô lên ghế sofa lạnh lùng nói "Nếu cậu không muốn tôi bảo với Ngô Đồng cho cậu một vé đi lên sao hỏa thì cậu có thể không giúp cô ấy." - "Được, được rồi." Giản Tử Hạo không vui nói. Rồi anh đi đến tủ thuốc lấy một ít vật dụng, đây toàn là thuốc nhập khẩu từ bên ngoài về, Giản Tử Hạo anh tuy còn trẻ nhưng lại là một bác sĩ giỏi, anh đã làm viện trưởng được ba năm, bệnh viện của anh có tiền chưa chắc đã được nằm ở man mát của thuốc làm cho Tiểu Khiết tỉnh dậy, mở mắt ra cô như không tin vào mắt mình, mới mấy ngày thôi cô đã được nhìn nhiều người đẹp trai vậy rồi sao? Trần Gia Kiệt đi đến cạnh cô- "Em không sao chứ? Có đau lắm không?" Tiểu Khiết đơ người ra nhìn anh, hóa ra anh đưa cô đến bệnh viện. Giản Tử Hạo nhìn hai người trong lòng thầm đoán quan hệ giữa hai người chắc chắn không đơn giản. Băng bó vết thương rồi lấy ít thuốc, Trần Gia Kiệt lại lái xe đưa cô "Nhà em ở đâu?"Tiểu Khiết nghĩ một hồi rồi mới trả lời "Tôi thuê khách sạn." Anh gật đầu rồi lái xe, Tiểu Khiết thấy anh không hỏi địa chỉ nhà chẳng nhẽ anh biết cô ở đâu. Suốt dọc đường đi, Tiểu Khiết lâu lâu lại liếc trộm anh, lúc anh tập trung lái xe thật là đẹp trai, rồi nhìn đến cánh tay đang băng bó vết thương của mình trong lòng thấy ấm áp lạ thường, khóe môi cong lên nhẹ nhàng. Tuy đang lái xe nhưng những hành động của cô anh đều thu hết vào đáy này, mọi người thấy anh đưa Tiểu Khiết ra ngoài thì bắt đầu bàn tán- "Họ có quan hệ sao? Giờ tôi mới biết thảo nào Trần tổng lại chịu hợp tác với chúng ta." - "Phải đó, lúc đó Trần tổng trông có vẻ rất tức giận với nhân viên đó."Đồng Tuyết Liên ngồi bên cạnh tuy xót bạn mình nhưng thấy Trần Gia Kiệt lo cho Tiểu Khiết như vậy thì cô cười không ngớt, Lý Nhiệm Kỳ không trân trọng cô ấy thì Trần Gia Kiệt sẽ trân trọng, nhưng nghĩ về khoản cái kia của Trần tổng nhỏ xíu thì cô lại thấy thương Tiểu Khiết...Suy nghĩ này của cô tốt nhất đừng để Trần Gia Kiệt nghe được... - 'Kiệt, em muốn nói chuyện với anh.' Cô dựa vào ngực anh thì thào ôm lấy cô'Ngoan, đừng nói gì cả, em đang bị thương, đợi chúng ta ra khỏi đây đã.'Thang máy tiếp tục rơi xuống, anh cố gắng ôm chặt cô Khiết mỉm cười, nếu thang máy cứ rơi như vậy anh và cô sẽ gặp nguy mất. Như vậy cô và anh sẽ chết cùng nhau sao?Đây có lẽ là ý trời, đến lúc cô và anh quay lại bên nhau thì lại lâm vào hoàn cảnh sinh tử này. Nhưng lúc này, có anh ở đây khiến cho cô không còn hoảng sợ nữa mà cô đang chấp nhận, chấp nhận sự sắp đặt mọi người nghe thấy tiếng động bên ngoài, mọi người đang tiến hành sửa thang 'Chúng ta được cứu rồi.'- 'May quá,tôi thật sự không muốn chết.'- 'Huhu, sao lâu như vậy?'Mọi người xung quanh nhìn nhau lát sau mọi người đều thấy tấm chắn trên đỉnh thang máy được mở ra, một cái đầu của nhân viên sửa chữa thò 'Mọi người bên trong không sao chứ?'Trần Gia Kiệt cau mày'Cậu bớt nói nhảm đi, mau cứu người.'- 'Vâng, vâng.' Cậu ta nhanh chóng 'Bây giờ chỉ có thể đưa từng người một lên, nhưng Trần tổng phiền anh giúp chúng tôi đỡ họ lên trước được không? Dù sao ở trong đó phụ nữ cũng nhiều hơn'. Nhân viên gật đầu rồi nhìn thư kí Triệu, anh ta hiểu ra liền tiến về phía 'Tiểu Khiết, bây giờ anh đưa em lên trước, em đang bị thương.'- 'Không, em không muốn, em muốn ở cùng anh.' Cô vuốt tóc cô'Nghe lời anh?'.Cô lắc đầu'Không, em sẽ ở lại cùng anh đến lúc anh ra ngoài.'- 'Tiểu Khiết, ngoan một chút, em lên trước rồi anh sẽ cùng lên sau.' Anh ôn nhu 'Không, em muốn ở cạnh anh.' Cô cố chấp 'Ngoan, em đang bị thương.'Cô lắc đầu, ôm lấy anh. Anh thở dài, cô gái này sao hôm nay lại cố chấp như 'Vậy em đứng đây để anh giúp họ lên trước có được không?' Anh ngoan ngoãn lùi về sau'Vâng.'Ở đây nhiều người như vậy, mà anh và thư kí Triệu lại đỡ từng người lên với độ cao như vậy hết sức khó khi đỡ mọi người lên hết chỉ còn lại anh và cô cùng thư kí 'Trần tổng, anh đưa tiểu thư lên đi, để tôi đỡ anh lên.'- 'Cậu lên trước đi, giúp tôi lên đỡ cô ấy.'- 'Vâng.' Thư kí Triệu lên trước rồi đưa tay xuống'Trần tổng, anh mau đưa tiểu thư lên đi.'Nhưng...Đến lúc này bỗng nhiên thang máy rơi mạnh xuống, Tiểu Khiết loạng choạng lần nữa đập đầu vào tường, rồi cô ngã khụy xuống đất. Tình huống xảy ra rất nhanh khiến anh không kịp ôm lấy 'Trần tổng.' Thư kí Triệu gọi nhưng thang máy đã rớt 'Tiểu Khiết, em tỉnh lại đi, Tiểu Khiết.' Anh lay mạnh cô nhưng cô vẫn không động đậy tiệt, ngay cả anh còn không chịu nổi huống chi là người phụ nữ yếu ớt ấy. Anh ôm cô vào 'Xin lỗi, xin lỗi vì đã không bảo vệ tốt cho em.' Anh thì thầm nói, trong lòng nóng như lửa đốt. Anh không thể nhớ nổi đây là lần thứ bao nhiêu cô gặp chuyện khi thang máy đỡ chòng chành, nhân viên mới cạy cửa một lần nữa, lần này họ nhanh chóng đưa hai người ra ngoài. Anh bế lấy cô đã ngất lịm chạy ra 'Thư kí Triệu, nhanh chóng đến bệnh viện của Giản Tử Hạo.'Anh ta không dám chậm trễ, tăng tốc chạy nhanh nhất có thể đến bệnh viện. Anh bế cô đặt lên xe đẩy, Giản Tử Hạo bên cạnh 'Cô ấy sao vậy? Phần đầu bị thương khá mạnh.'Điều này làm anh càng khẩn trương'Cô ấy bị va đầu vào thành thang máy.'Giản Tử Hạo đưa Tiểu Khiết vào phòng cấp cứu, điện thoại cô lúc này có người gọi đến, là Tuyết Liên. Anh nhìn rồi nhấn phím 'Tiểu Khiết, trốn việc sao? Cậu đi lâu quá rồi đấy.' Tuyết Liên thấy cô lâu trở về nên gọi 'Cô ấy vừa bị kẹt ở thang máy, đang trong phòng cấp cứu....tút..tút..'Tuyết Liên cúp điện thoại cầm lấy túi sách chạy đi, lúc này gặp phải trưởng 'Này, này, đang trong giờ làm việc mà cô đi đâu vậy?'- 'Tiểu Khiết gặp phải chuyện rồi, cô ấy đang trong phòng cấp cứu, tôi phải đến đó.' Nói rồi cô lao ra Liên đi đến bệnh viện thấy anh đang ngồi ở hành lang chờ, cô đi 'Tại sao cô ấy lại như vậy? Trưa nay còn bình thường cơ mà.'Anh vò đầu mình'Xin lỗi, có lẽ là tại tôi.'- 'Anh thật quá đáng, vì anh cô ấy đã phải chịu nhiều đau khổ, thế mà ngay cả bảo vệ cô ấy anh còn không làm được.'Anh vẫn im lặng, Tuyết Liên phẫn uất 'Anh thật không đáng mặt đàn ông, anh khiến cô ấy đau khổ vì anh nhiều như vậy, anh lại nỡ phản bội cô ấy. Anh có biết vì anh Tiểu Khiết phải trở lại bên cạnh Lý Nhiệm Kỳ hay không?'Lần này anh không im lặng nữa, ngẩng đầu lên nhìn cô'Cô nói gì?'Tuyết Liên cười lạnh'Lý Nhiệm Kỳ nắm trong tay danh sách quỹ đen của công ty anh, anh ta lấy đó để uy hiếp Tiểu Khiết, vì lo cho anh nên cô ấy đã ở lại bên cạnh Lý Nhiệm Kỳ vậy mà hôm đó anh lại cùng người phụ nữ khác rời đi trước mặt cô ấy, hôm qua thì qua đêm cùng người phụ nữ đó, anh thật quá đáng.'Anh im lặng, vẫn chưa kịp hiểu hết những lời Tuyết Liên lúc hiểu ra thật sự đã muộn, anh hiểu lầm cô rồi, cô yêu anh nhiều như vậy nhưng anh lại không biết, cũng không hiểu. Đến cuối cùng người chịu tổn thương chính là Khiết, anh xin 'Mọi chuyện không phải như cô ấy nghĩ đâu. Tôi và Trịnh Ly thật sự không có gì cả.'Anh giải thích cho Tuyết Liên hiểu, thật ra Tuyết Liên chưa quen biết anh lâu nhưng lại luôn chắc chắn anh không phải hạng người như này hiểu lầm giữa họ quá lớn, anh chợt nhớ đến có phải lúc vừa rồi chuyện cô muốn nói là chuyện lần này anh sẽ bảo vệ cô tốt hơn, sẽ không để hiểu lầm xảy ra dễ dàng nữa. Cô đã chịu quá nhiều tổn thương đã hoàn rồi!Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé! Sau khi hôn lễ của Tiểu Hi kết thúc, Trần Gia Kiệt lái xe đưa cô về nhà, bà Doãn đã lên chùa đến tối mới khách, Tiểu Khiết nhàm chán nằm lên đùi anh ăn trái cây, còn anh đọc cho cô nghe về những tư liệu làm luôn thắc mắc tại sao đến bây giờ bụng cô vẫn chưa có động tĩnh gì. Nhưng ông trời không phụ lòng người, cho đến một nay là sinh nhật anh, định là tổ chức ở ngoài nhà hàng nhưng cô lại muốn nấu ăn tổ chức ở nhà, từ sáng sớm Tiểu Khiết đã bước vào bếp cùng quản gia nấu ăn. Ngửi thấy mùi dầu mỡ trong đây cô chỉ muốn ra ngoài ngay lập tức, khó chịu gia vội nói Thiếu phu nhân cô ra ngoài đi, để chúng tôi tự làm được rồi."Tiểu Khiết xua tay "Không sao đâu ạ, cháu muốn nấu cho anh ấy...ọe..."Cô bụm miệng chạy vào nhà vệ sinh. Quản gia thấy vậy nhanh chóng chạy lên báo tin cho bà "Phu nhân, có tin vui rồi, thiếu phu nhân hình như là đang mang thai."Bà Doãn đang đọc báo thì ngạc nhiên "Thật sao? Con bé đâu rồi, mau bảo nó tránh xa nhà bếp ra, nguy hiểm lắm."Tiểu Khiết nôn ọe đến khuôn mặt trắng bệch, cô ôm ngực đi ra ngoài. Bà Doãn đi "Con gái, mau, mau lên phòng thay quần áo, đến chỗ này cùng với ta."Tiểu Khiết khó hiểu "Đi đâu ạ? Con đang chuẩn bị sinh nhật cho anh ấy, khi khác được không mẹ."- "Để đó mọi người làm cho là được rồi, nhanh, lên thay đồ đi, ta muốn đi ngay bây giờ."Tiểu Khiết ngoan ngoãn lên thay đồ "Vâng, mẹ đợi con một lát."Tài xế riêng của nhà bà đưa họ đến bệnh viện của bạn bà, nơi đây chuyên về sinh sản, vì là bạn nên bà thấy rất uy Khiết nhìn bà "Mẹ, chúng ta đến đây để làm gì?" - "Đi vào rồi sẽ biết, ta thực sự mong đợi quá."Cô cùng bà đi vào trong, bà không cần số báo danh đứng xếp hàng mà đi thẳng vào bên trong "Lâu rồi không gặp." Bà Doãn bác sĩ cùng tuổi bà vui vẻ đứng dậy "Thiệt là lâu rồi không gặp, dẫn con dâu đến khám thai sao?"- "Khám thai?" Tiểu Khiết hỏi, thì ra nơi này là Bệnh viện phụ sản Doãn cười "Bà mau xem giúp tôi với, con bé vừa rồi nôn ọe nhiều lắm."Tiểu Khiết bị dẫn đi xét nghiệm nướƈ ŧıểυ, rồi siêu âm, kết quả thực sự cô đã mang thai ba của bà nói "Thường những sản phụ khác hai tháng đã có dấu hiệu mang thai, nhưng cũng có một số trường hợp muộn hơn, con dâu bà cũng thế. Trong thời gian tới có lẽ sẽ vất vả cho con dâu bà rồi."Bà Doãn vui vẻ đỡ cô ra xe, bà cười đến nỗi không khép được mồm, bà thấy lâu không có động tĩnh nên cả tháng nay đêm nào cũng rình lén phòng anh, kết quả đêm nào hai đứa cũng hoạt động nhưng đến giờ mới có được điều mình mơ ước. Bà sắp được lên chức rồi. Đi được nửa đường, gặp một vụ tai nạn nên bị tắc đường, họ đành phải đợi, vì đây chỉ có con đường duy nhất này, cả hai đều không mang theo điện Gia Kiệt về đến nhà trời cũng đã gần tối, anh bước vào nhà xung quanh tối om không thấy cái gì, anh cau mày bật công tắc đèn lên, bỗng xung quanh sáng trưng, trong phòng khách được bày trí rất đẹp mắt, quản gia đang đặt chiếc bánh kem hai tầng xinh đẹp lên bàn, Tuyết Liên, Giản Tử Hạo, Tử Lộ và Tiểu Hân đang đội chiếc mũ nhọn để chúc mừng sinh nhật anh, riêng Ngô Đồng anh nhất quyết không chịu đội cái thứ nhìn trẻ con này. - "Chúc mừng sinh nhật."Anh nhìn xung quanh không thấy cô và mẹ anh đâu "Quản gia, phu nhân và thiếu phu nhân đâu?"- "Dạ hai người đã ra ngoài từ sớm, không biết là đi đâu." Bà muốn cho anh bất ngờ nên không nói bước vào trong, Tiểu Hân đi đến nắm tay anh "Chú đẹp trai, người mau vào nhà thổi nến đi, mỗi năm chỉ có một lần thôi đó."- "Được." Anh đi vào trong nhưng vẫn không thực hiện các nghi thức. Anh nhìn ra cửa "Tôi đợi cô ấy về đã."Quản gia gọi điện cho họ nhưng điện thoại reo ở trên lầu, bà gọi điện cho tài xế thì bị thuê bao, bà thông báo cho mọi người, anh nghe xong thì vô cùng lo xe đi "Họ về rồi." Giản Tử Hạo kí Triệu và Tiểu Hi bước xuống xe, họ có chút thất vọng, đợi chờ thêm ba mươi phút, anh không thể yên phận ngồi đợi thêm nữa, từ ngày kết hôn, mỗi buổi anh đi làm về là cô sẽ ra đón anh, nói với anh rất nhiều chuyện, hôm nay không có cô vừa có chút mất mát, trong lòng có chút không tai nạn phải mất một tiếng đồng hồ mới giải quyết xong, chiếc xe nhanh chóng về nhà, bà Doãn đỡ cô vào trong, anh thấy cô thì vội đi đến ôm lấy cô "Tiểu Khiết, em đi đâu vậy?"- "Này..này..cẩn thận đi, con bé đi chuẩn bị quà cho con đấy."Anh nhìn cô "Quà?"Bà Doãn gật đầu với cô, Tiểu Khiết e thẹn nói "Em mang thai rồi."- Thật sao? Tốt quá." Anh vui mừng nói rồi ôm chầm lấy Hân nói "Được rồi, chú đẹp trai, người vào nhà để chuẩn bị sinh nhật thôi."Anh mỉm cười hạnh phúc cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô rồi bế cô vào trong căn biệt thự sáng đèn, sáng nhất thành phố lúc này, nơi đây như thể chứa nhiều hạnh phúc nên mới trở nên như gia đình vui vẻ hạnh phúc bên nhau, họ đã cùng hứa với nhau đi đến cuối đời, sẽ có những sinh linh nhỏ bé chảy chung dòng máu với phúc đôi khi con người suy nghĩ nó là điều khó khăn nhưng thật dễ dàng, đôi khi nghĩ nó dễ dàng nhưng nó lại rất khó khăn.***THE END Khách sạn Hòang Á thuộc tập đoàn ES, lúc 6 giờ tối. Trong đại sảnh khách sạn sáng trưng thật lộng lẫy bỗng xuất hiện một thân ảnh mảnh mai đang đi vào. Đàn Tiểu Khiết cầm chặt điện thoại đi qua đại sảnh vào thang máy, trán cô lấm tấm mồ hôi, lúc này cô nhận được tin nhắn nặc danh nói người yêu cô đang nɠɵạı ŧìиɦ ở đây, dù mệt mỏi vất vả cả ngày nhưng cô vẫn chạy đến đây, khi thang máy gần đến tầng 12 thì tim cô lại đập càng nhanh, trong lòng mong muốn tất cả chỉ là hiểu lầm. Cô đi đến trước phòng 125 phát hiện cửa phòng không khóa, Tiểu Khiết hít sâu một hơi rồi đẩy nhẹ cửa vào, mới bước vào thôi đã thấy quần áo nam nữ vứt bừa bộn dưới sàn nhà, cô bước lại gần phòng ngủ thì mặt càng đỏ, bên trong phát ra tiếng động mà dùng đầu ngón chân cũng đoán được họ đang làm gì. - "A... Kỳ, anh thật giỏi nha!" Giọng người phụ nữ bị du͙ƈ vọиɠ lấn chiếm nghe thật câu hồn. - "Hừ, tiểu yêu tinh.. " Giọng nam khàn khàn nói. Tiểu Khiết vừa nghe có thể nhận ra ngay đó là ai. Là Lý Nhiệm Kỳ, người yêu hai năm nay của cô nói cách khác là chồng sắp cưới của cô. - "Anh thật hư, hai tháng nữa thôi lấy vợ rồi mà còn lên giường cùng người khác.. A!" - "Em nghĩ anh là hòa thượng sao? Yêu nhau hai năm rồi mà không cho anh đụng vào người, có thằng ngu mới chờ đợi".Tiểu Khiết đau lòng rơi nước mắt, đây chính là người đàn ông cô yêu hai năm qua, người mà cô xem như cả sinh mạng của mình hiện tại đang làm chuyện đồi bại với người phụ nữ khác, Tiểu Khiết trân trân đứng đó đến khi nghe thấy tiếng gầm nhẹ của Lý Nhiệm Kỳ. Cô gái kia xuống giường mặc chiếc áo sơ mi của Lý Nhiệm Kỳ vào rồi bước ra ngoài. - " A.... " Mở cửa ra thấy Tiểu Khiết đang đứng ở đó cô ta giật mình rồi lấy lại bình tĩnh, cô ta chợt cười lạnh. Lý Nhiệm Kỳ nghe tiếng hét thì đi ra phía cô ta chợt nhìn thấy Tiểu Khiết cả người Lý Nhiệm Kỳ như đông cứng lại, tại sao cô ấy lại ở đây? - "Là cô, Uông Nhã?" Tiểu Khiết là người lấy lại bình tĩnh đầu tiên. - "Là tôi, nhưng Tiểu Khiết à mọi chuyện không như cô nghĩ đâu."Người phụ nữ này là Uông Nhã, bạn học cũ của cô, có một lần tình cờ Lý Nhiệm Kỳ đón cô ở công ty thì gặp cô ta, từ đó Uông Nhã thường xuyên hỏi thăm Lý Nhiệm Kỳ nhưng cô cũng không để ý gì nhiều, ai ngờ cô ta lại leo được lên giường của Lý Nhiệm Nhã giả vờ chảy nước mắt rồi núp sau lưng Lý Nhiệm Kỳ, nhưng anh ta giờ này còn tâm trí đâu mà bảo vệ cho Uông Nhã, Lý Nhiệm Kỳ vội bước gần đến Tiểu Khiết. - "Tiểu Khiết, em nghe anh giải thích, thật ra... " Anh vội vàng nói nhưng giọng hơi run run. Tiểu Khiết nước mắt đầm đìa nhìn anh "Đủ rồi, Lý Nhiệm Kỳ đến giờ phút này rồi anh còn như vậy, tôi thật sự thất vọng về anh".Nói rồi cô quay người chạy ra khỏi phòng, Lý Nhiệm Kỳ vội vàng mặc lại quần áo để đuổi theo cô, anh không quan tâm chiếc áo sơ mi đang ở trên người Uông Nhã mà chỉ khóac chiếc áo vest vào. Anh không thể mất cô được, thật sự không thể. Không ai để ý đến Uông Nhã, nơi khóe miệng cô nâng lên một nụ cười nham hiểm, có lẽ không ai biết tin nhắn đó là do cô nhắn, Uông Nhã cô là ai, thứ cô đã muốn dù cho dùng thủ đoạn nào cũng phải lấy được mà Lý Nhiệm Kỳ lại là con cá béo bở cô muốn có. Tiểu Khiết chạy ra ngoài hành lang, cô nghĩ nếu cứ đi ra thế này chắc chắn sẽ bị Lý Nhiệm Kỳ chặn được, chợt thấy phía xa xa có một dáng nam cao lớn đang mở cửa phòng cô đánh liều chạy đến rồi lôi anh vào phòng. 100,134 lượt thích / 4,458,288 lượt đọc Nhận được tin nhắn nặc danh Đàn Tiểu Khiết vội đi đến khách sạn, cảnh tượng trước mắt làm cô không thể tin được, người đàn ông cô yêu lại đang "yêu" một người khác. Cô bỏ chạy ra ngòai thì đụng vào anh, hai con người hai số phận lại có thể hòa hợp về tâm hồn lẫn thể xác. Họ tạo nên một tình yêu đẹp nhưng cũng không kém phần đau khổ. Hãy cùng theo dõi nhé! Có thể bạn thích? [Vihends]_I've got my eye on you. kobayashigurll 212 29 4 Fanfic vô tree mới cho bố mẹ tôiNgắn vãi òNgố vãi òhpau, lowercase, tình tiết đôi chỗ hơi sida...thần sáng gốc muggle park dohyun x gamer muggle son siwoo… [On2eus] yếu sinh lý inoszxxx 2,604 293 9 nic của tui bị yếu sinh lý đấy - cwj trên cfs trường Thử không Choi Wooje ?-từ ngữ thô tục trái tim mỏng manh, không thích, không ship vui lòng click back. không buông lời cay đắng… [Chuyển ver] GYUSEOK Ở lại bên anh adeline2605 1,405 345 29 Tác giả Khổ TưThể loại Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Chủ công, Slice of life, Office workers, Nhẹ nhàng, Ấm áp, Tình đầu, Cuộc sống thường ngày, Lâu ngày gặp án Kim Mingyu vẫn luôn là một người nghiêm túc, chuẩn mực, tựa như một chiếc đồng hồ tỉ mỉ nhất, cứ lặp đi lặp đi những thứ thường ngày không chút trì hoãn và thay điều, đôi khi có những lúc ngẫu nhiên giữa lúc nhích sang giây khác, Mingyu sẽ nhớ về người bạn trung học Lee Seokmin của còn nhớ như in hình ảnh Seokmin đeo máy trợ thính, ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ làm bài thi. Ánh mắt anh xuyên qua đám đông giữa họ, lặng yên đậu lên bóng dáng mảnh khảnh của nhiều rất nhiều năm về sau, Mingyu vẫn luôn coi Seokmin như giấc mộng đẹp của mình, chỉ khi say ngủ mới có thể gặp nên Mingyu cực kỳ ghét việc mất ngủ, anh phải mua loại gối thoải mái nhất, chiếc giường êm ái sau khi mở mắt ra, tất cả đều tan biến, nhưng Lee Seokmin mãi mãi là áng văn sinh động nhất giữa cuộc đời nhạt nhẽo đơn điệu của Kim chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.… Quyển 2 ta chuyển sinh thành...slime hunducChim 1,438 133 24 Ở quyển 1 mình viết không ra gì cả nên quyển 2 mình sẽ nghiêm túcTừ đấng sáng tạo mạnh nhất ta trở thành slime đáy xã hội… 𝟏𝟐𝒄𝒔-𝒍𝒐𝒗𝒆 𝒊𝒔 𝒔𝒐𝒖𝒓 Bngaznn 1,178 101 11 " Ta theo đuổi kỉ niệm, theo đuổi tình yêu, và sẽ mãi mãi là bạn... "textfic/ins… SVT one more clown 8SunDii1 5 3 3 chỉ là một cái rạp xiếc nho nhỏ • mới lọt hố có gì xin hãy nhẹ lời… [JokerWooin] Con mèo cưng Otphanhphucnha 19 6 2 Trong nhà tự dưng có con mèo nhỏ.… 爱与思念 joonsouth_ 0 0 1 "choi wooje, sao em không chịu đi chữa bệnh chứ? nó sẽ khiến em bị mù màu đấy, rồi cuối cùng là mất trí nhớ, em sẽ không thể nhớ moon hyeonjun là ai nữa đâu wooje à."ryu minseok cau mày, phát bực khi cậu nhóc cứ dửng dưng như thể đó không phải là chuyện của mình, còn choi wooje thì vẫn loay hoay với cái palette màu mới pha, rất lâu sau em mới ngẩng đầu lên nhìn ryu minseok."vậy thì em chỉ cần tán đổ moon hyeonjun trước khi mắt em không còn nhìn thấy màu sắc nữa là được chứ gì? ryu minseok ơi ryu minseok à, không có trăng thì làm gì có sao hả anh?"… Tiết Hạnh Ôi Thiêu NguyenThiMyTram7 6 0 3 Tác giả mỹ trâmThể loại tình cảm Giới thiệu" Vì yêu anh ấy mà tôi đem tất cả thanh xuân, gần 5 năm trời sống bên anh. Còn bây giờ được gì, thôi tôi chịu. Tôi quyết vậy thì tôi cam chịu" Việt hương vai NhànMột số vai khác Thiện, Ninh, Nga, Ông đồ, ông đốc Thanh, Ông giáo Luân , Ông hội Chủ vựa gạo… ĐN one pieceTôi xuyên không vào thế giới one piece ư? TDMChau1103 652 94 20 Truyện kể về một cô gái xuyên không vào one piece và cuộc hành trình tìm hiểu những bí ẩn trong gia tộcDo đây là lần đầu mình viết truyện nên có gì sai sót thì mong mọi người thông cảm và góp ý nha, xin cảm ơn!…

truyện cả cơ thể em tôi đều thích